6 thg 8, 2008

[Fanfic] ……GOMENASAI MY LOVE!


[fanfic]

…GOMENASAI MY LOVE!

Author:Sakuno

Pairing:HikkaXYabuXRyutaro

Warning:OOC

Sum:Không phải câu chuyệệ tình nào cũng có kết thúc tốt đẹp, đó là chuyện tình YabuHikka,tình cảm của họ đã dễ dàng phai dần đi sau mấy năm.Và rồi còn sự lựa chọn nào khác ngoài chia tay nhau đâu.


~~~+++~~~+++~~~+++~~~+++~~~


Yabu về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi,anh nằm dài trên giường và cảm thấy không thể nhúc nhích được nữa,sức lực của anh đến giờ đã cạn kiệt; hai đôi mắt nặng trĩu cứ muốn nhắm lại nhưng không tài nào nhắm được.

Chợt anh nghe tiếng chuông cửa,một hồi dài liên tục,Yabu có thể đóan được đó là ai,anh cố lê thân xác đi xuống nhà và mở cửa,người anh trông thấy là Hikaru.
-Hikka..?Có chuyện gì à?
-Không...
-.....-Yabu thở dài-Vậy cậu về đi..tối rồi!
-Kou-chan!Tớ...muốn nói chuyện với cậu..
Yabu nhìn Hikaru im lặng,anh gật đầu,mời Hikaru vào nhà rồi lấy nước cho cậu uống,song Yabu ngồi xuống cạnh Hikaru,hỏi:
-Thế cậu muốn nói chuyện gì?
-Tớ...tớ thích cậu!
Yabu nhìn Hikaru,thở dài,cầm ly nước lên uống một ngụm rồi đặt tay lên vai Hikaru nói:
-..Uhm...Hikka này,cậu đến đây chỉ để nói điều này thôi sao?..Nếu vậy thì tớ xin cậu,đừng làm phiền tớ,hôm nay tớ đã mệt mỏi lắm rồi!
-Kou-chan không còn yêu tớ nữa phải không?
-...Tại...tại sao cậu lại nghĩ như vậy?
Hikaru kéo tay Yabu ra khỏi vai mình,quay sang ngồi đối diện với Yabu rồi la lớn:
-Nếu thế cậu chứng minh đi!
Yabu không chờ Hikaru nói tiếp,bất chợt anh giật tay Hikaru,kéo cậu lại gần và hôn lên môi cậu..Hikaru bối rối,cậu đỏ mặt,đẩy Yabu ra.
-D..Dừng lại!
-...Cậu sao thế?Chẳng phải cậu muốn tớ chứng minh mà...
-....
-..Thôi được rồi,Hikaru à,đừng có mang cái ý nghĩa ngốc nghếch là tớ không yêu cậu nữa nhé!Bây giờ cậu về và ngủ đi,khuya lắm rồi.
Hikaru cười,ôm chặt Yabu rồi đứng lên chào tạm biệt và về nhà.Cả đêm hôm ấy,Hikaru không tài nào ngủ được,cậu cứ nằm và cười mãi không thôi,mỗi khi nhắm mắt lại là cậu lại thấy Yabu,cảm giác lúc nãy khi hôn Yabu vẫn còn quanh quẩn đâu đó trên môi Hikaru..,cậu ra vẻ rất vui mừng vì tình cảm Yabu dành cho cậu trong 5 năm qua vẫn còn.


==========
-Yabucchi!
-Ryu-chan!Hôm nay em thế nào,vẫn tập tốt chứ!?
-Ừ..nhờ có anh Yabu mà em có thể làm tốt mọi việc!-Ryutaro cười rất vui vẻ với Yabu khiến cho Hikaru có cảm giác bất an,cậu chạy lại bên đó và ra vẻ quan tâm Yabu,Ryutaro khi nhìn thấy Hikaru,cậu bé cười một cách hồn nhiên ,và điều đó khiến Hikaru càng khó chịu hơn.


Chiều trên đường về,Hikaru gọi Ryutaro ra riêng và hỏi cậu nhóc:
-Morimoto-kun,cậu thích Yabu à?
-..Em...sao anh Hikaru lại hỏi như vậy?
-Ờ..thì...không có gì,chỉ hỏi cho biết thôi...
-Em biết...anh và anh Yabu đang quen nhau...em cũng hiểu lý do anh hỏi em điều đó nhưng mà Hikaru đừng lo,em và anh Yabu chỉ là đồng nghiệp thôi mà!-Ryutaro cười,song cậu bé chạy đi về phía Yabu,nói nhỏ vào tai anh,rồi sau đó Hikaru thấy cả hai người đều cười khi nhìn cậu và Hikaru cảm thấy cậu như tên ngốc.


-Này này,nãy cậu và Morimoto nói gì tớ thế hả?
-..Ờ có gì đâu..không có gì...khục khục..
Nhìn bộ dạng đáng nghi của Yabu,Hikaru tức giận,dằn giọng nói:
-Cậu không nói tớ đi về một mình!-Nói rồi Hikaru quay đi,song Yabu kéo tay cậu lại,cười:
-...Cứ như con nít vậy Hikka!Cậu không nên ghen với một cậu bé như Ryutaro chứ!
Hikaru đỏ mặt,bị phát hiện nên cậu dùng dằn:
-Xì..ai thèm ghen chớ!Trên đời này còn ai thích cậu ngoài tớ chứ!
Yabu ngạc nhiên,cậu cười lớn,cầm tay Hikaru:


-Cậu đánh giá tớ thấp thế à!?Được thôi,đợi sau này có người thích tớ rồi cậu đừng có hối hận đấy!Haha...
Hikaru tức quá,sẵn sàng nắm 1 nắm tuyết và chọi thẳng vào mặt Yabu,cười và la lên:"Hahaha..được,cứ chờ rồi sẽ thấy!"


..Và rồi câu nói ấy...lẫn vào trong tiếng gió mùa đông,cơn gió ấy đã thay đổi mọi chuyện dựa trên câu nói cuả Hikaru...Một năm sau..cái tin mà Hikaru không muốn nghe đã đến,Ryutaro thích Yabu,...tình cảm của Yabu và Hikaru cũng đã dần mờ nhạt từ hôm đấy.Nó không còn ấm áp như nụ hôn mà Yabu đã trao cho Hikaru,giờ đây chỉ còn lại sự lạnh lùng của băng tuyết...


-Kou-chan...tớ xin cậu hãy nghe tớ giải thích...
-Nghe cái gì nữa,chính mắt tớ đã thấy như vậy...cậu bảo tớ còn phải nghe giải thích cái gì nữa...
-Nhưng mà..Kou-chan!!
Yabu tức giận bỏ đi,không nói thêm bất cứ lời nào,song Hikaru chạy lại ôm chặt Yabu,giọt nước mắt lan sang chiếc áo màu xanh mà Hikaru đã tặng sinh nhật Yabu năm ngoái..
-Tớ yêu cậu thật mà Kota,trong 7 năm qua tình cảm tớ vẫn vậy mà...tất cả những gì cậu vừa thấy giữa tớ và Daiki không phải thật sự như vậy..
-...
-Chính vì tớ yêu cậu,tớ không muốn mất cậu nên mới cố tình bày trò này,và hy vọng cậu ghen,nhưng tớ đã lầm,hãy tha thứ cho tớ...tớ xin cậu


Yabu bỏ tay Hikaru ra khỏi người mình,cậu quay lại nhìn Hikaru...,bấy giờ những giọt nước mắt của Hikaru đã lẫn vào nước mưa..cả hai đều đứng yên như thế...đến khi Yabu ôm chặt Hikaru,hôn lên môi cậu rồi bất chợt buông ra:


-Tớ xin lỗi Hikka,chúng ta có thể chấm dứt được rồi,thật sự đã đến lúc việc này phải kết thúc...chúc cậu hạnh phúc và tìm được người yêu cậu thật lòng..-Yabu thả tay mình ra khỏi Hikaru,quay đi và bước từng bước nặng nề.


-CẬU ĐÃ YÊU MORIMOTO ĐÚNG KHÔNG!?-TỚ ĐÃ NHẬN THẤY ĐIỀU ĐÓ,THẬT SỰ 1 NĂM QUA CẬU CHỈ CỐ CHỊU ĐỰNG TỚ THÔI PHẢI KHÔNG!?-Hikaru hét lớn trong mưa-Tại sao cậu không làm điều này sớm hơn,để giờ cậu có biết tớ đau khổ đến mức nào không!?Yabu Kota!!!Tại sao cậu lại đối xử với tớ như thế...tại sao..?-Hikaru vẫn khóc,nhưng Yabu vẫn cứ đi,mặc dù anh đã nghe thấy những lời nói đó,nhưng anh không còn cách nàokhác để đáp lại nó ngoài việc im lặng...


..Thế là kết thúc rồi..Hikaru Yaotome-cậu vẫn đứng dưới mưa...vẫn khóc..vẫn trông chờ Yabu quay lại nhưng...tất cả thật sự đã kết thúc...
=====END=====

0 Chikai no sora: