27 thg 2, 2009

[fanfic] Kiseki (final chap)

KISEKI
CHAP III (final)

***********

-Yabu tối nay đến địa chỉ này nhé!
Yabu gật đầu, nghe theo Takaki một cách ngoan ngoãn,dù sao cậu vẫn muốn lấy lại kí ức của mình,có lẽ vì cậu bỏ quên kí ức mà nhiều người đã phải đau khổ rồi,nhất là Hikka.

-Nè,anh cũng muốn lấy lại kí ức cho Yabu mà đúng không?
-Hikka à,anh hợp tác với tụi em đi chứ.
Tại nhà Hikka,HS7 vẫn đang cố thuyết phục Hikka,nhưng xem có vẻ khó khăn quá.Hikka cứ khăn khăn bảo là không phải kí ức này.
-Mọi người không muốn chứng kiến kí ức của đêm hôm trước khi Yabu bị tai nạn đâu.
Bọn trẻ vẫn ngơ mặt ra,không hiểu Hikka nói gì,rồi giằng co một hồi,Yabu cuối cùng đã đến.Nhìn khuôn mặt Yabu ngơ ngác như 1 con nai lạc vào rừng già,Hikka cảm thấy khó chịu.Cậu thật sự không thích nhìn thấy Yabu như thế,càng bực hơn khi nói chuyện với người mình yêu khi người ấy không nhớ gì về mình.
Hikka kéo mọi người lại,rồi thì thầm:
-Nghe này…tối hôm trước,tớ và Yabu…. đã làm “chuyện ấy”,Yabu lúc ấy có vẻ không thích,thế các cậu có nghĩ Yabu này sẽ thích khi chuyện đó xảy ra?Cho nên,bỏ cái kí ức này đi!
HSJ sửng sốt,không ai nói nên lời,bấy giờ họ mới cảm thấy sai lầm khi không hỏi ý kiến của Hikka.Song Hikka nói tiếp:
-Nhưng nếu để Yabu thấy sự kiện tương tự,có thể cậu ấy sẽ nhớ,vì vậy….. Yamada, Chii 2 em “làm” đi!
-H..HẢ!!!???-Cả Yamada và Chinen đồng thanh.Cả hai đều đỏ mặt,lúng túng-Hikka…anh anh nói cái gì thế…tụi em…
Daiki lắc đầu: “Hai đứa này còn nhỏ chứ có như 2 cậu đâu chứ!”
Hikka cười,vẫy vẫy tay:
-Đùa thôi đùa thôi.
Lúc này mà Hikka còn có thể đùa được,trong khi Yabu thì đang đứng đó,cậu không thể hiểu những gì đang xảy ra.Sau đó,HSB đành phải xin lỗi và đưa Yabu về nhà vì đã làm phiền. Đi được nửa đường thì Yabu bảo mọi người cứ về nhà,cậu có thể tự về được.
Trời mưa lã chã,Yabu bước đi từng bước nặng nề,cậu thất vọng về chính bản thân mình,cậu tự trách vì đã làm người khác tuyệt vọng về mình,một giọt nước rơi trên má
.. đó không phải là mưa..là nước mắt..Yabu đã chịu đau khổ nhiều rồi,thế mà giờ đây ngay cả khi cậu không nhớ gì,cậu vẫn đau khổ,cách nào mới là tốt nhất để Yabu có thể hạnh phúc..?

=====

23:50 ngày 13-2
-Hikka…
-Tớ…-Nếu là bình thường,Inoo sẽ không phải là con người lợi dụng từng thời khắc,cậu sẽ không lợi dụng khi Yabu đang mất trí nhớ mà tấn công Hikka.Nhưng khi yêu quá thì bản tính ích kỷ của mỗi người hiện ra là chuyện rất bình thường.-Tớ..Tớ thích cậu..
Hikka nhìn Inoo,cậu không tỏ chút ngạc nhiên,vì Hikka đã biết điều này lâu lắm rồi,nhưng cậu không hiểu vì sao Inoo lại nói điều đó trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này.
-Inoo à..tớ thật sự không còn tâm trí trả lời cho cậu đâu.. để tớ yên được không..
Inoo bắt đầu sụt sùi,dù cậu biết trong lòng Hikka vẫn mãi chỉ có Yabu,nhưng Inoo vẫn hy vọng cậu cũng là một phần nào đó trong trái tim Hikka.
Nhìn thấy Inoo khóc,Hikka choàng ôm lấy Inoo:
-Thôi nào nín đi.. đừng có con nít.Tớ thích cậu,tớ cũng yêu Inoo nữa,nhưng mà với tư cách là một người bạn và một người anh,Inoo cũng biết trong lòng tớ đã có Yabu mà.

-Hi…Hikaru…
-…Inoo..không phải tiếng cậu..là…YABU!?
Yabu đã đứng đấy,1 lần nữa,và nhìn thấy cảnh ấy,..
-Hikka...Inoo..tôi nhớ rồi..hai cậu,là nguyên nhân...
Hikka vui mừng,đẩy Inoo ra khiến Inoo không trụ chân kịp,cậu chạy lại bên Yabu, và rồi để thấy yabu khóc
-Hikka...tại sao cậu lại đối xử với tớ như vậy..tại sao cậu lại ôm Inoo..
-Yabu..
-Tớ rất yêu cậu mà...-Yabu khóc,khóc rất nhiều,cuối cùng cậu đã hiểu vì sao cậu phải quên chuyện ấy,vì nếu không quên,nó sẽ dằn vặt mãi trong lòng Yabu,để cậu đau đớn từng giây phút,từng lúc mỗi khi cậu nghĩ về Hikka.
-Cho dù cậu ghét tớ...cho dù cậu hận tớ...cho dù cậu trách tớ...cậu luôn phải hiểu rằng tớ vẫn chờ cậu,chờ đến khi những cảm giác ấy tan biến,để cậu có thể trở về bên tớ,và nghe tớ nói 1 điều...

DING..DONG(~>12H chú thích luôn)
-Tớ yêu cậu..Yabuchan..

Tiếng mưa át đi tiếng khóc của Yabu,Hikka và Yabu đã hạnh phúc dưới cơn mưa ấy,nhưng Inoo thì không,cậu đứng lặng đó nhìn Hikka và Yabu,Inoo đã không khóc,cậu mỉm cười,một nụ cười hạnh phúc...

"Yêu một người không nhất thiết phải là có được người ấy..
Chỉ cần nhìn thấy người ấy hạnh phúc thì mình đã có thể vui vẻ rồi"



~~~hết~~~~

[fanfic] Kiseki (chap II)

KISEKI
Chap II

*****************************

Cuộc sống có vô vị quá chăng…
Cuộc sống có đắng cay quá chăng…
Sao tôi phải chịu đựng nhiều điều tôi không hề thích..
Nếu sống để mà đau lòng…
Tôi thà chết….
Nhưng nếu có thể quên đi tất cả..tôi chấp nhận..Hikaru..


-Ở đây ai là người nhà bệnh nhân?
-…Không…không có ai..
Bác sĩ lắc đầu,nói là nếu không phải người nhà không thể thông báo tình hình bệnh nhân,chợt Hikka chen vào và bảo là anh trai của Yabu,bác sĩ nhìn một hồi và bảo:
-Tình hình bệnh nhân hiện giờ rất nghiêm trọng,cậu ấy mất máu nhiều quá,nên tôi muốn làm xét nghiệm để có thể cấp máu cho cậu ấy.
Thế là Hikka cùng bác sĩ đi vào phòng xét nghiệm,những thành viên còn lại ngồi chờ hồi hộp; một lúc sau,cả hai người đi ra..
-Yabu…Yabu chắc chắn sẽ sống..
Mọi ngưởi chỉ nghe lời thì thầm ấy khi Hikka lướt ngang qua,cậu không nói gì với mọi người cho đến khi Hikka được gọi vào phẫu thuật.

-Anh ấy sẽ qua khỏi chứ? – Chii nói với giọng lo lắng,sợ hãi.
Yamada nhìn,song cậu choàng lấy vai Chii:
-Chắc chắn sẽ ổn mà,vì Yabukun đã có Hikka bên cạnh.
Những giờ phút căng thẳng thật sự bắt đầu,bấy giờ không riêng ai,cả 8 thành viên còn lại đều chung một nhịp đập tim,không ai nói lời nào,mọi người đều căng thẳng,ngồi và cầu nguyện,có vài người còn muốn rươm rướm nước mắt,khoé mắt cay cay nhưng nước mắt không thể nào tuôn đựơc.
Họ quá tuyệt vọng,nhưng họ biết mình cần phải hy vọng,hy vọng rằng cuộc sống Yabu có thể trở lại, để họ có thể trò chuyện tâm sự cùng người anh cả tốt bụng ngày nào.Người mang niềm hy vọng nhiều nhất lúc bấy giờ cũng chính là người đang nằm cạnh Yabu,cậu không múôn mất đi người mình yêu thương nhất,Hikka cảm thấy có lỗi với Yabu nhiều lắm rồi.

Kim đồng hồ vẫn tích tắc từng giây…thời gian sao mà lâu thế,lâu hơn cả những buổi tập vũ đạo của mọi người,nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến…
Cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra..các bác sĩ đẩy giường của Yabu và Hikka ra, đưa họ đến phòng dưỡng sức.. Đó là kết quả,một kết quả ai cũng mong muốn,cả hai đã quay trở lại.


================

-Hikka…Hikka…
-…-Hikka cố vươn mình ngồi dậy,nhưng Inoo không cho và ghị cậu lại
-Ya….
-Sao cơ?-Inoo ghé tai vào Hikka,cậu không nghe rõ Hikka nói gì.
-Y…Yabu…Yabu sao rồi…
Đôi mắt Inoo dịu đi, ngay cả khi Hikka tỉnh dậy, điều khiến cậu quan tâm vẫn là Yabu, chính bản thân mình mà cậu không chú ý.
-Yabukun nằm bên giường bên kia kìa,cậu ấy vẫn chưa tỉnh..
Hikka cố gượng dậy, mặc cho Inoo cản, cậu đẩy Inoo ra, đi từng bứơc nặng nề đến bên giường Yabu, ngồi quỵ xuống..
-Tỉnh lại sớm nhé Yabu,tỉnh lại để tớ còn nghe giọng nói của cậu, được nhìn thấy nụ cười của cậu, được nghe cậu hát,…-Hikka nói khẽ vào tai Yabu,cậu mặc cho Yabu có nghe hay không, rồi Hikka ngồi lên ghế,nắm chặt tay Yabu,nhắm mắt lại,cậu muốn truyền thêm sức mạnh và sự may mắn cho Yabu, giờ đây Hikka hy vọng một phép màu,một phép màu để Yabu tỉnh lại và mỉm cười với cậu.

-..ư..-Yabu bắt đầu nhúc nhích tay,Hikka giật mình cầm tay Yabu chặt hơn,cậu chờ Yabu mở mắt
-Yabu..Yabu..cậu thấy sao rồi?
Yabu nhìn Hikka,cậu nhăn mặt và đã thốt lên một câu nói,câu nói khiến ai cũng phải sửng sốt:
-Cậu là ai?

------------------

-Thế này là thế nào đây hả!!??-Hikka tức giận,cậu la lối rồi đập mạnh lên bàn của bác sĩ.- Ông biết Yabu tỉnh lại rồi nói với tôi câu gì không hả? “ ‘Cậu là ai” .. là “Cậu là ai” đó! Tôi cần một lời giải thích cho câu hỏi đấy!
-Cậu bình tĩnh đi,tình hình là đây là việc chúng tôi không thể lường trước được,lúc phẫu thuật chúng tôi không có đụng chạm hay xem xét gì đến não của cậu ấy,nên…
-Các người…các người làm bác sĩ kiểu gì vậy hả!Các người xem thường bệnh nhân đến thế sao!
-Hikka..anh bình tĩnh đi!-Daiki chạy vào giữ chặt Hikka.
Rồi BEST đưa Hikka ra ngoài,nếu để Hikka làm ồn như tếh,sẽ chẳng cách nào giúp được Yabu cả.
-Bác sĩ à..bây giờ..có cách nào hồi phục trí nhớ được không?-Yuto hỏi,lo lắng vô cùng,cậu nhìn bác sĩ, đôi mắt lo sợ…lo sợ sẽ không có câu trả lời.
Bác sĩ ngồi xuống,thở dài,bắt đầu nêu biện pháp để Yabu hồi phục,vì đây chỉ là triệu chứng mất trí nhớ tạm thời do va chạm mạnh, khả năng hồi phục là có thể nhưng điều quan trọng là thời gian.
Chỉ cần đưa Yabu lại những khoảnh khắc trước khi cậu mất trí nhớ, để cho cậu cảm nhận được những sự việc trước kia,và có thể một cách vô tình trí nhớ sẽ quay lại.Nhưng cũng vì thế mà công việc của HSJ bị đình trệ,mọi người sẵn sàng bỏ các liveshow hay SC,tất cả vì Yabu,vì người anh thân yêu của mọi ngừơi.

-Cậu tên gì?
-Yabu Kota.
-Cậu bao nhiêu tuổi
-18.
-Cậu thích món gì?
..
-Này này Takaki,ngưng hỏi nhảm đi,bản thân Yabu thì chính cậu ấy phải nhớ chứ.-Hikka kéo Takaki ra,nhìn Yabu,nhíu mày rồi hỏi:
-Người cậu thích nhất là ai?
-Um…tôi..tôi không biết…
Hikka đứng đơ người,thất vọng vô cùng,lần này thì có lẽ cậu không còn tí hy vọng gì nào,cậu đã tuyệt vọng đủ lắm rồi.Hikka bỏ đi về, không ở lại giúp Yabu cùng mọi người.Chợt Takaki nghĩ ra 1 điều
-Tối hôm trước khi Yabu bị tai nạn..
-Sao?-Mọi người đồng thanh,song im lặng nghe Takaki nói
-Hikka có điện và bảo với tớ là cậu ấy sang nhà Yabu..vì chờ hoài mà không thấy Yabu đến nhà..Thế nếu..tối nay,ta sa91p xếp 1 trong hai người đến nhà nhau,sau đó Hikka cần biết mình sẽ phải làm gì,lập lại kí ức gần đây nhất của cậu ấy.
Mọi người gật đầu, đồng ý và bắt đầu lập kế hoạch,bên BEST có nhiệm vụ là tìm mọi cách dụ Yabu đến nhà Hikka,còn SEVEN thì phải năn nỉ và hợp tác với Hikka để thực hiện kế hoạch trót lọt.

Kế hoạch sẽ đi đến đâu..?Liệu Yabu có phục hồi trí nhớ được không?Phép màu có xảy ra một lần nữa hay không?

[fanfic] Kiseki (chap I)

KISEKI

YabuHikka
~~~~~~~*~~~~~~

Ngày 14-2-2005

-Yabuchan! Tớ thích cậu!
….

Ngày 10-2-2008
-Yabu Yabu!Tối nay đến nhà tớ nhá!8h nhe okay quyết định vậy đi!
Yabu ngơ ngác,thậm chí cậu còn chưa trả lời câu nào mà Hikka đã tự quyết định.Nhưng Yabu biết lý do Hikka mời đến nhà,cậu khẽ cười,nhớ đến câu nói của Hikka 3năm trước,lời tỏ tình ấy đã khiến cho Yabu rất hạnh phúc,dẫu sao nếu Hikka không nói thì Yabu cũng sẽ là người nói ra câu ấy; đơn giản là Hikka muốn lập một kế hoạch hay buổi tiệc gì đó để kỉ niệm ngày ấy.

Nhưng mà…Yabu đã không đến,không phải do cố tình,cậu đã làm việc mệt mỏi nên quên mất việc đến nhà Hikka.Khi Yabu bước vào phòng tắm, điện thoại reo lên,tất nhiên đó là từ Hikka.Chợt tiếng điện thoại tắt hẳn khiến Yabu nghĩ là mình nghe lầm.

-Yabu!Mở cửa!Nhanh lên!Cậu có ở nhà không!??
-…H..Hikka!Chết rồi!Mình quên mất!....
-..Này!Trả lời tớ đi!
-…Cửa không khoá…cậu cứ vào đi,tớ đang ..tắm mà.
Hikka mở cửa một cách dứt khoát,xông thẳng vào nhà với đôi mắt có vẻ rất tức giận.Cậu cũng không nói gì nữa mà chỉ ngồi yên trên sofa chờ.
<10’>
Yabu bước ra từ phòng tắm,hương thơm lan toả khắp phòng.Hikka ngước nhìn,không giấu được vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt mình.Yabu thì vẫn cứ vô tư đi lòng vòng lấy đồ mặc mà không để ý rằng cơ thể quyến rũ của cậu đang khiến cho Hikka không một cử động,không chớp mắt.
-Hikka..
-…. ~>bị thôi miên rồi kêu gì nữa (_”_)
-Hikka!
-… ~>tên này lì (_”_)
-HIKARU!!!
-H..hả?
-Xin lỗi cậu vì không đến nhà cậu,thật sự là tớ quên chứ không phải tớ cố tình,và…
Không chờ Yabu nói xong,Hikka nhanh như chớp ôm lấy Yabu,cậu cười:
-Không sao,tớ đến nhà cậu là đựơc rồi,nếu thế tớ cũng được diễm phúc nhìn thấy cậu bước từ phòng tắm ra đấy thôi…
Nụ cười ấy rất gian xảo,Yabu không thể nhúc nhích vì Hikka ôm quá chặt, bất chợt Hikka hôn lên môi cậu,một nụ hôn mãnh liệt,nồng cháy nhưng không kém phần mạnh bạo,Yabu ko lường trước đựơc,cậu đang khó thở.Hikka đẩy cậu xúông giường,kẹp chặt hai tay,tiếp tục trao cho Yabu những nụ hôn nồng cháy ấy.Bấy giờ Yabu mới biết là sẽ nguy hiểm đến mức nào khi Hikka không kiềm chế được.
Một cách nhanh chóng,Hikka đã chuyển xuống cổ Yabu,khi Yabu vừa thốt lên hai chữ dừng lại thì Hikka lại hôn lên môi nhằm khoá miệng cậu lại,rồi tiếp tục tấn công từ cổ xuống ngực,bấy giờ Yabu đã muốn khóc, cố đẩy Hikka ra thật mạnh:
-Dừng lại đi!!
Hikka chợt tỉnh,nhìn thấy Yabu khóc một cách sợ hãi,cậu cảm thấy có lỗi khi đã cư xử như một con mãnh thú muốn vồ lấy thịt mà ăn cho đã cơn đói.
-Yabu…
-…*vẫn tiếp tục khóc*
-Xin lỗi mà..
-…*không ngừng khóc* ~>mít ướt >”<
-Lần sau nếu cậu chưa sẵn sàng tớ sẽ không làm vậy đâu…tớ hứa đó..
-Hikka..cậu..cậu đáng sợ quá..
Yabu nói khẽ,nhìn cậu lúc ấy rất ư là đáng yêu,Hikka cười ôm lấy Yabu môt lần nữa,Yabu giật mình, định đẩy nhẹ Hikka ra.
-Không sao, để tớ ôm người tình bé nhỏ của tớ đã nào,cậu có biết là dù cậu khác xưa hay không thì cậu vẫn rất là đáng yêu không!


===================
Ngày 11-2-07

-Hikka ơi!
-Ơi..
-Tối nay cậu rảnh không?
-Rảnh...
-Đi ăn với tớ nhé?
-Ừ…
-Yeah!
-Hả?Cậu bảo gì cơ Inoo?
-Không biết cậu đồng ý rồi,tớ chờ cậu ở dưới cổng công ty nhé!
Nói rồi Inoo bỏ đi,Hikka nhớ là tối nay cậu đã hẹn Yabu đi ăn nhưng bây giờ lại hứa với Inoo.Cậu điện thì Yabu đã khoá máy.

-Hikka bên này nè.-Inoo vẫy vẫy tay gọi Hikka,cậu chạy nhanh dưới trời mưa về phía của Inoo.
Bỗng nhiên Hikka bị trượt chân,Inoo bỏ cây dù chạy lại đỡ,và rồi Hikka đã vô tình tặng cho Inoo một nụ hôn.Từ xa Yabu nhìn thấy,cậu đứng lặng người,không phải vì cậu khoá máy mà vì máy đã hết pin,sợ Hikka không nhớ nên cậu chạy về công ty và một cách rất vô tình cậu đã thấy Inoo và Hikka.Yabu không nói,không gọi,cậu chỉ đi một cách lặng lẽ,trời đang mưa, đường phố mờ mịt,Yabu không có tâm trí để nhìn đèn giao thông,và cậu không thể nghe tiếng còi inh ỏi của chiếc xe hơi đang lao đến,chiếc xe ấy không thắng kịp vì trời mưa đường quá trơn,và tai nạn ấy đã xảy ra.

-Yabu!Tỉnh lại đi!Tỉnh lại đi mà!
-Xin mọi người chờ ở ngoài, để cấp cứu bệnh nhân.
….
-Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?-Hikka và Inoo đã đến,Hikka hỏi Takaki và ra vẻ rất lo lắng.
-Làm sao tớ biết,người lái xe kể là đã thấy Yabu,nhưng không thắng kịp,cho nên…;người ta còn bảo thấy cậu ấy đi rũ rượi không dù dưới trời mưa và từ hướng công ty ra.Và tớ tìm được cậy dù mà Yabu bỏ lại cách cổng công ty 3m.
-Không lẽ…-Hikka đã biết là vì sao,cậu ngồi quỵ xuống,chính cậu đã khếin Yabu ra nông nỗi này,Hikka vò đầu,tức giận,tự trách bản thân mình.
-Hikka à..-Inoo lại đặt tay lên vai Hikka muốn an ủi,nhưng Hikka hất tay Inoo một cách mạnh bạo, ánh mắt đỏ rực lên,Hikka trông còn đáng sợ hơn một con sư tử,cậu không kiên nhẫn được,cứ đứng lên rồi ngồi xúông,song lại nhìn vào phòng cấp cứu,mỗi giây trên kim đồng hồ là từng nhịp mà tim Hikka đập mạnh.
Liêu Yabu có qua khỏi trước ngày 14 này hay không!?....

[fanfic] Mother Father

MOTHER FATHER


Tựa: Mother Father
Tác giả: miaow_2814@LJ
Trans: Sakuno
Pairing: YabuHikka
Genre: Tình cảm =))
Rating: PG
Summary: Hikaru muốn có một đứa con gái với người vợ của cậu là Yabu =))
Sak không đoán đươc ý kiến mọi người sao nhưng theo Sak thấy thì fic này vui và khá hay ^^


Hikaru đang ngồi trên sofa cùng Inoo. Họ đang bàn luận về trò chơi mới nhất mà họ đã thử. Chợt Yabu đến và đem ly nước ép cam cho họ và đặt lên bàn cạnh họ.
“Cám ơn,” Hikaru cười với Yabu rồi tiếp tục nói chuyện với Inoo. Inoo cau mày khi Yabu cười với Hikaru và để họ lại.
“Chính xác là khi nào cậu nhờ Yabu mua nước ép cam? Tớ nhớ tớ ở cùng cậu suốt khoảng thời gian này và tớ không nhớ là có Yabu ở đây…”
“Mmm, tớ không nhờ cậu ấy.” Inoo nhăn mày.
“Sao? Vậy tại sao cậu ấy mua cho cậu nước cam trong khi cậu ấy không mua cho tớ?”
“Bởi vì tớ khát nước và Yabu biết,”
“Cậu nói quái gì thế? Cậu ấy biết? Tớ ở đây với cậu mà tớ có nghe cậu nói gì về chuyện khát nước đâu!”
“Nó thường xảy ra mà. Giống như là tớ biết cậu ấy muốn gì và cậu ấy biết tớ muốn gì mà không cần nói ra, có lạ không?”
“Các cậu là gì thế? Cặp vợ chồng à?”
“Mẹ tớ cũng từng nói như thế.”
“Cái gì? Vậy là đúng sao? Các cậu cưới nhau rồi à?”
“Haha, ngốc… Tất nhiên là không! Đó là mẹ tớ đùa thôi.”
“Không như tớ.Hai cậu từng bên nhau một thời gian dài.Có thể mẹ cậu đúng.Hai cậu như đang tập luyện như đôi vợ chồng.”
“Oi~ Chúng tớ chưa cưới nhau thôi!”
“Chưa á? Haha! Biết rồi nhá! Cậu thích Yabu!” Inoo cười khúc khích khi thấy Hikaru đỏ mặt và hiếm khi nào Hikaru đỏ mặt
“Oh, im đi!”

***
Yabu đang ở trong phòng thay đồ và Chinen xông vào với khuôn mặt đầy nước mắt, khi Yabu chưa kịp hỏi thì Chinen đã ôm lấy Yabu
“Chii! Có chuyện gì thế?” Yabu cố đẩy Chinen ra, nhưng Chinen ôm chặt và Yabu xoa đầu Chinen
“Hi- Hikka chan~” Chinen khúc khích.
“Hmm, có chuyện gì với Hikaru. cậu ấy lại làm điều gì lạ à?”
“Anh ấy...anh ấy cố-” Chinen chưa nói xong thì Hikaru đã vào phòng thay đồ
“Chii~ em dâu rồi? Ah, Yabu!” Hikaru cười gian.
“Hikaru! Cậu đang làm gì đấy?!”
“Không có gì! Tớ đang chơi với Chinen thì em ấy trốn tớ. không tốt nhé, Chii~ Chúng ta nên chơi cùng nhau,” Hikaru cười nhe răng.
“Em không muốn chơi với anh!Yabukun!Anh ấy đang cố mặc váy cho em!” Chinen rên rỉ và ôm chặt Yabu
“Cái gì?Hikaru?Sao cậu lại làm thế?”
“Well, cậu ấy đáng yêu như con gái. Cậu không muốn có một đứa con gái à?”
“cái gì cơ?”
“Con gái! Em ấy sẽ là 1 đứa con gái dễ thương. Đến đây nào Chii. Đến với papa nào~”
“Em không muốn có 1 người cha như anh, nếu Yabu làm mẹ thì không sao nhưng chắc chắn anh không làm papa em được! Thà để Takaki làm còn hơn!” Chinen cố vùng vẫy khỏi Hikaru.
“Cái gì? Takaki? Cậu ấy sẽ là 1 người cha ích kỷ.Đến đây nào Chii…”
"khooông!”
“Hikaru, thôi đi! em ấy không thích chơi với cậu. Đi tìm người khác làm mồi của cậu, nhưng đừng làm gì quá với 7 thành viên còn lại! Tớ không muốn thấy Yamada hay Ryutaro khóc như Chii!” yabu tát nhẹ Hikaru.
“Ah, thật là chán quá~ Được thôi. Có thể Inoochan sẽ chịu mặt váy,” Hikaru ra khỏi phòng thay đồ với 1 nụ cười gian xảo trên khuôn mặt
“không ai mặc váy vì cậu đâu, Hikaru,” Yabu nói nhẹ nhàng
“Cám ơn Yabu kun! Đúng là chỉ có anh mới có thể điều khiển được Hikaru. Em rất vui nếu có một người mẹ như anh!” Chinen cười đáng yêu, mắt vẫn còn đọng vài giọt nước mắt. Nhưng Yabu thì có vẻ không thích những gì cậu vừa nghe
“Chii, Anh là con trai. Anh có thể là papa, nhưng không phải là mama.”
“Nhưng anh luôn chăm sóc tụi em.Với em anh như 1 người mẹ.”
“Vậy đó là những gì em thấy ở anh? Mẹ của em trong HSJ?”
“Đúng vậy!Nhưng với Takaki là cha của em!Em không muốn Hikaru làm cha của em!”
“Mmm, Anh không biết nói sao đây . Chii, Anh không thể là mama của em. Anh chăm sóc tụi em bới vì anh là người lớn nhất. em hiểu rồi chứ?”
“Nhưng em muốn anh là mama của em cơ, được không?” Chinen hỏi với đôi mắt đáng yêu
“Không! Em đi chơi với người khác đi. Anh cần nghĩ vài thứ cho concert,” Yabu nói cưoơg quyết, đẩy nhẹ Chinen ra
“Hai~” Chinen ra khỏi phòng thay đồ với khuôn mặt thất vọng.
Chuyện quái gì đang diễn ra thế này? Yabu thở dài
***
Một vài giờ sau
Yabu nghe có tiếng mở cửa nhẹ nhàng, cậu ngước đầu lên xem đó là ai và Hikaru đang cười với cậu. Yabu quay lại và tiếp tục chăm chú làm việc sau khi đã biết đó là ai..
“Uwaa~ lạnh quá,” Hikaru nói rồi ôm Yabu từ phía sau.
“Hikaru, Tớ đang làm việc,” Yabu cố đẩy Hikaru ra nhưng không được,Hikaru không cho Yabu đẩy cậu ra.
“nhưng tớ nhớ cậu,” Hikaru thì thầm bên tai Yabu.
“Chúng ta mới gặp vài giờ trước mà giờ cậu đã thấy nhớ tớ rồi sao?”
“Tớ luôn nhớ cậu mỗi khi cậu không ở bên tớ,” Hikaru đưa mặt vào gần cổ Yabu
“Hikaru~ dừng lại, cậu làm sao lãng tớ,tớ đang cố hoàn thành xong công việc đây,” Yabu đỏ mặt tuy nhiên cậu không muốn Hikaru thấy.
“Kou chan~ cậu không nhớ tớ à? Cậu luôn làm việc và quên cả tớ,” Hikaru bĩu môi.
“Không có!”
“Có, mà cậu vẫn không muốn có con gái hả?”
“Hả?”
“Con gái! Chii sẽ là một đứa con gái đáng yêu, cậu không nghĩ vậy à?Tớ muốn có 1 đứa con gái như cậu ấy.”
“Hikaru, cậu vẫn chưa thôi nghĩ về nó sao? vả lại cậu ấy bảo là cậu ấy sẽ không chọn cậu là cha mà thay vào đó là Takaki.”
“Pfft, Takaki sẽ không là người cha tốt như tớ. nhưng tội là Chinen chỉ xem cậu ấy như người cha, tớ nghĩ Takaki thích Chinen,”
“Hmm, nhưng Chinen cũng khá thích Takaki. Còn về chuyện con gái, Chinen bảo là Chinen xem tớ như người mẹ và Takaki như người cha"Yabu đỏ mặt khi nói.
“CÁI GÌ? Tại sao cậu ấy không xem tớ nhuứ người cha? Tại sao phải là Takaki?? tớ phải là người duy nhất là chồng của cậu! Tớ không trao cậu cho cậu ấy đâu!” Yabu cốc đầu Hikaru.
“Đừng có ngốc! Tớ sẽ không theo Takaki.”
“Tất nhiên là cậu sẽ không theo cậu ấy! Tớ sẽ không cho. Nào trở lại đề tài, tại sao cậu lại không muốn có con gái?” Hikaru ôm chặt Yabu hơn.
“Tớ không bảo là tớ không muốn, chỉ là….”
“Sap? Chúng ta sẽ có một đứa con gái đáng yêu và thông minh giống cậu,” Hikaru hôn lên cổ Yabu.
“Mmm, chỉ là..tớ là con trai đúng ko? tớ không thể sinh con được,” Yabu đỏ mặt.
“Vậy sao? Tớ không quan tâm chuyện đó.”
“Nhưng cậu nói là cậu muốn 1 đứa con gái,nhưng tớ không thể cho cậu, giờ cậu lại bảo là không quan tâm,” Yabu giật dậy rồi nhìn Hikaru.
“Tớ không quan tâm cậu là con trai. Và đúng là cậu không thể cho tớ một đứa con gái nhưng cậu có thể làm mẹ của con gái tớ. Chúng ta có thể có Chinen hay Ryutaro làm con của chúng ta,” Hikaru nói rồi ôm Yabu một lần nữa
“Ngốc!” Yabu cốc đầu Hikaru một lần nữa, rồi quay lại vào lòng Hikaru và dựa đầu vào vai Hikaru.
“Cậu thích tình yêu ngốc nghếch này mà.”
"Ừ,” Yabu thì thầm, không muốn để Hikaru nghe thấy nhưng Hikaru đã nghe được.
“Sao? Tớ không nghe rõ. lập lại đi,” Hikaru chọc Yabu.
“Xin lỗi không lập lại.”
“Eee~ Này, Kou chan.Tớ luôn là người phải nói điều đó à.”
“Tớ,” Yabu hôn lên trán Hikaru, “yêu,” mũi Hikaru, “cậu,” và hôn lên môi Hikaru 1 cách nhẹ nhàng. Rồi cậu đẩy nhẹ Hikaru và cười.
“Ne, Kou chan, cậu vẫn không muốn có 1 đứa con gái à?”
“Tớ muốn, nhưng- ,” Hikaru đã ngắt lời Yabu bằng 1 nụ hôn trên môi.
“Vậy cùng nhau tạo ra 1 đứa nhé?” Hikaru thì thầm vào tai Yabu, trao từng nụ hôn lên cổ Yabu.
“Hi- Hikaru~ dừng lại. không phải ở đây,” Yabu cố gắng cản Hikaru lại.
“tớ khóa cửa rồi, đừng lo.”
“Không phải thế, chúng ta đang ở trong công ty mà.”
“Vậy nếu chúng ta làm ở nhà cậu thì sẽ không sao đúng không?”
“Tớ..tớ…”
"Ừ vậy thì về nhà nhé!”
“Hikaru!!”

[fanfic] Jewel Star

JEWEL STAR

Author: Sakuno
Pairing: Đọc đi rồi bik =))
Note: Fic này gửi dến bạn Nan dù chap đầu Yuto và keito chưa nhiều nhưng nhưng sẽ cố gắng lồng vô.

Chap I: Inoo hay Hikka?
-Này Hikka, cậu có nhớ Taiyo không?
-Ừ tất nhiên là rất nhớ, tuy tụi tớ ngồi học chung nhưng tớ nhớ điệu nhảy và giọng hát của Taiyo, tớ vẫn nhớ Taiyo đáng yêu ngày xưa.
-Ừm…
-Có chi không?
-Không..-Yabu lắc đầu, mặt cúi nhẹ rồi quay đi với vẻ buồn rầu. Cậu chưa bao giờ có cơ hội nói với Hikaru điều mà cậu múôn nói suốt 5 năm qua, bởi vì, Hikaru có Taiyo bên cạnh…

Gìơ nghỉ giải lao của JUMP
-Yabukun!
-Inoochan? Có chuyện gì? – Yabu đang dùng khăn lau mồ hôi thì Inoo nắm chặt tay Yabu, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt thơ ngây có chút buồn bã, Inoo nhắm tịt mắt lại, mạnh mẽ trao nụ hôn nồng thắm đầu tiên của mình cho Yabu, rồi sau đó la lên:
-Tớ yêu cậu, Yabu Kota.
Xung quanh như lắng đọng, Yabu và Inoo giờ là trung tâm, mọi người nhìn họ không chớp mắt, nhưng Hikaru thì khác, Hikaru nhíu mày, cậu khẽ bóp chặt chai nước đang cầm trên tay, Hikaru định đứng lên xông đến thì Yabu đã giựt tay Inoo ra và chạy đi thật nhanh, Inoo chạy theo nhưng Daiki đã cản lại:
-Đừng đuổi theo anh ấy Inoo. Lẽ ra anh không nên hành đ6ọng một cách táo bạo như thế.
Đôi mắt Inoo trông theo dáng Yabu chạy, cậu thở dài…

Gìơ tập đã bắt đầu lại nhưng vẫn không thấy Yabu quay lại, mọi người cũng lo lắng, cho đến tối, sau khi tập xong, Yabu vẫn chưa quay lại. Nóng ruột, cả nhóm cùng đi tìm Yabu. Yuto vào nhà vệ sinh thì nghe có tiếng khóc, cậu nhóc đã biết đó là ai nhưng vẫn không đi báo mọi người.
Yuto đứng lặng yên đó, cậu nhóc nghe tiếng khóc của Yabu, nhớ lại ngày hôm nào chính cậu cũng ngồi khóc, cũng trong căn phòng này. Yamada đã từng hành động với cậu như những gì mà Inoo đã làm với Yabu, Yuto đã khóc rất nhiều, khóc đến sưng cả mắt, chỉ đơn gian vì cậu nhóc luôn chỉ xem Yamada là bạn, không gì hơn cả, và Yuto cũng có thể nhận ra rằng người mà cậu thích thật sự là Keito. Bây giờ Yuto đã giúp Yamada có thể nhận ra rằng mối quan hệ giữa họ chỉ có thể là bạn, và người thuộc về Yamada là Chinen.
Yuto vẫn đứng đó, tiếng khóc mỗi lúc mỗi nhỏ hơn, rồi cũng tắt hẳn, lúc bấy giờ Yuto mới gõ cửa và nói:
-Yabukun, mở cửa ra đi, anh hãy đối mặt với sự thật, đừng trốn tránh thì sẽ tốt hơn, em sẽ giúp anh..
-Yutokun...- Giọng Yabu khàn khàn vì cậu cũng đã khóc mấy tiếng rồi còn gì, Yabu mở nhẹ cửa ra, dáng đi rũ rượi và buồn phiền.

Yuto và Yabu cùng trở lại phòng tập, cả hai ngồi xuống rồi bắt đầu nói chuyện.
-Anh có thích Inoochan không?
-Um..có..
-Thích như thế nào?
-Anh...không biết..
Yuto thở dài, nhìn Yabu hồi lâu rồi hỏi:
-Còn Hikarukun?
Yabu bỗng giật người,lúng túng và không trả lời, yuto lúc bấy giờ đã có thể đoán được người Yabu thích là ai, song cậu nhóc nói:
-Được rồi, ngày mai em có hẹn cùng Keito, vậy Yabukun và Inoochan cùng đi chung nhá!
Yabu nhìn Yuto chằm chằm, chưa kịp trả lời thì mọi người đã trở lại, nhưng Yabu cũng đành gật đầu đồng ý nghe theo Yuto.Khi Yuto nói chuyện đó cho Inoo, Inoo vui mừng reo lên và cảm ơn Yuto, nhưng Hikaru,đã nghe thấy, và ánh mắt bỗng rực đỏ.

Sáng hôm sau..
Cả 4 người cùng đi chơi vui vẻ với nhau, nhưng khi đến chiều, Yuto lại cố tình lảng đi trong lúc Yabu và Inoo không để ý, và chỉ còn Yabu và Inoo đi với nhau, họ kiếm một góc ngay công viên và ngồi xuống nghỉ.
-Yuto lanh chanh thiệt chứ.
-Ừm..
-Yabu..
-Hm?
-Cậu có thích tớ không?
-Inoochan, sao lại hỏi thế, cậu là bạn tớ, tất nhiên là tớ thích.
-Không,..đừng trả lời như thế, tớ không hỏi cậu thích như bạn mà..
Rồi chợt Inoo quay qua ôm chặt lấy Yabu, Yabu ngạc nhiên nhưng không thể đẩy Inoo ra được.
-Yabu à, tớ thật sự rất yêu cậu, tớ đã yêu cậu bao nhiêu năm qua nhưng tớ không đủ can đảm để nói, nhưng tớ không muốn thấy Yabu đơn độc nữa, tớ cần Yabu. Cậu có chấp nhận tớ không? Cậu có chấp nhận tình yêu lâu dài và mãnh liệt mà tớ dành cho cậu không?
Yabu im lặng, cậu đang khóc, cậu cảm thấy mình là đứa ngốc khi có người teho d8uổi suốt bao năm nhưng thời gian đó cậu lại theo đuổi 1 tình yêu khác không thể với tới được, Yabu siết chặt lấy Inoo, vẫn không nói gì, tuyết vẫn rơi, Yabu và Inoo có thể có được hạnh phúc hay không? Dưới trời tuyết giá lạnh, có một người vẫn bước từng bước nặng nề, đó là Hikaru, người cậu yêu có thật là Taiyo như Yabu nghĩ?

23 thg 2, 2009

[HHS] 21-02-09 Arashi no Carnival


15 thg 2, 2009

[HHS] 14-02-09 One Drop


1 thg 2, 2009

[HHS] 24-01-09 4th single medley


Hi!Hey!Say 20.12.08 Itoshi no Play girl


[HHS] 20.12.08 Itoshi no Playgirl
http://www.megaupload.com/?d=QDKNUSA6
http://www.mediafire.com/?qc9wbv0ex9y

Hi!Hey!Say SP Takky Ai Kakumei


[HHS SP] 01-01-09 Ai Kakumei

http://www.mediafire.com/?zdk3mymq4w0

Happy Birthday Kouchan 31.01

YabuHikka love Happy Birthday Kouchan
http://www.mediafire.com/?zxn2ml1h2x5

================.::♥::.======================

Anh là khoảng không gian của em
Ánh dương ban ngày
Nguyệt cung ban đêm
Mùa xuân trong từng bước đi của em
You are my everything // Anh là tất cả của em
.

Không phụ thuộc vào vũ trụ
Hôm nay em yêu anh
Em cũng sẽ yêu anh ngày mai
Và em sẽ yêu anh suốt đời


*~*~*~*~*~

Có người bảo là Kouchan bây giờ rất khác Kouchan ngày xưa, bởi vì anh ấy không còn dễ thương như xưa, bởi vì anh ấy không còn hát hay như xưa, bởi vì Kouchan đã thay đổi. Không phải là một, là nhiều người, họ nghĩ vậy sao? Em biết, anh không thay đổi, anh không hề khác xưa, bởi vì anh luôn là Yabu Kota, là một người mà khi cười không-thấy-trời-đất-đâu-nữa, một người thành thật và đáng yêu.Con trai thì tất nhiên phải vỡ giọng thôi, nhưng anh vẫn hát hay hơn nhiều người. Nếu họ bảo bây giờ anh hát không lọt tai, tại sao họ vẫn có thể nghe được nhạc của anh để rồi nói như thế.
Em không muốn nghĩ về nó, thật sự không, nhưng làm sao có thể chịu nỗi với những điều vô lý như thế, em biết rằng anh luôn là người đặt biệt và duy nhất, không ai có thể giống ai và đều có tài riêng của mỗi người, chỉ là họ không nhận thấy thôi. Cảm nhận của mọi người đều khác nhau, nhuưg không có việc cứ mở miệng ra là đụng người này, đụng người khác, nếu cảm thấy không nhịn được thì không đáng để làm fan.

Anh cũng biết là thân hình mình không được vừa vặn cho lắm, vì thế đó cũng là cái lý để cho người ta có thể xỏ anh. bảo rằng anh ốm, anh còi, anh không giống con trai, nhưng Kouchan cũng đã từng nói rằng đó là do di truyền cơ thế mà đúng không? Nhà anh ai cũng ốm, mà ốm đâu phải là một cái tội, biết bao người con gái mơ ước có thân hình như anh mà
Em yêu anh...(từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài), dù biết bây giờ em không thể gặp anh hay có thể nói với anh những gì em muốn nói. Nhưng mà "Đúng, với 100% can đảm, em tin mình có thể làm được". ( Em yêu anh nên anh nghĩ sẽ thế nào nếu thấy người mình yêu đi với người khác? Không thể không đau lòng đúng không? Thà em thấy anh cưới Hikka còn hơn nhưng điều quan trọng là em muốn thấy anh được hạnh phúc.
Anh đã thêm 1 tuổi, là 19tuổi rồi, mong anh có thể cố gắng hơn, và quyết định chín chắn hơn cho cuộc đời sau này của mình, vì khi đã vào con đường nghệ thuật thì anh sẽ phải mất đi rất nhiều, nhưng chỉ cần lòng tin tưởng vào bản thân và yêu chính con đường mình chọn thì không sao cả. Nếu bỏ nghệ thuật, em hy vọng anh sẽ là 1 luật sư tốt ^^ , có thể giải oan cho những người vô tội và trừng phạt những kẻ có tội. Nhưng nghệ thuật vẫn là lòng đam mê của anh mà đúng không? Nếu không, anh đâu sáng tác ra nhiều bài có ý nghĩa và hay như vậy. Hy vọng sn anh thật vui vẻ và tốt đẹp bên JUMP hoặc gia đình hay những người anh yêu quý (đặc biệt là Hikka và Yax3)
Anh hãy luôn là một Yabu Kota tốt bụng, đáng yêu, hát hay và một chỗ dựa vững chắc cho JUMP nhé!

Xin lỗi nhưng em đã yêu anh rồi!


HAPPY BIRTHDAY MY LOVE!!