27 thg 2, 2009

[fanfic] Kiseki (chap I)

KISEKI

YabuHikka
~~~~~~~*~~~~~~

Ngày 14-2-2005

-Yabuchan! Tớ thích cậu!
….

Ngày 10-2-2008
-Yabu Yabu!Tối nay đến nhà tớ nhá!8h nhe okay quyết định vậy đi!
Yabu ngơ ngác,thậm chí cậu còn chưa trả lời câu nào mà Hikka đã tự quyết định.Nhưng Yabu biết lý do Hikka mời đến nhà,cậu khẽ cười,nhớ đến câu nói của Hikka 3năm trước,lời tỏ tình ấy đã khiến cho Yabu rất hạnh phúc,dẫu sao nếu Hikka không nói thì Yabu cũng sẽ là người nói ra câu ấy; đơn giản là Hikka muốn lập một kế hoạch hay buổi tiệc gì đó để kỉ niệm ngày ấy.

Nhưng mà…Yabu đã không đến,không phải do cố tình,cậu đã làm việc mệt mỏi nên quên mất việc đến nhà Hikka.Khi Yabu bước vào phòng tắm, điện thoại reo lên,tất nhiên đó là từ Hikka.Chợt tiếng điện thoại tắt hẳn khiến Yabu nghĩ là mình nghe lầm.

-Yabu!Mở cửa!Nhanh lên!Cậu có ở nhà không!??
-…H..Hikka!Chết rồi!Mình quên mất!....
-..Này!Trả lời tớ đi!
-…Cửa không khoá…cậu cứ vào đi,tớ đang ..tắm mà.
Hikka mở cửa một cách dứt khoát,xông thẳng vào nhà với đôi mắt có vẻ rất tức giận.Cậu cũng không nói gì nữa mà chỉ ngồi yên trên sofa chờ.
<10’>
Yabu bước ra từ phòng tắm,hương thơm lan toả khắp phòng.Hikka ngước nhìn,không giấu được vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt mình.Yabu thì vẫn cứ vô tư đi lòng vòng lấy đồ mặc mà không để ý rằng cơ thể quyến rũ của cậu đang khiến cho Hikka không một cử động,không chớp mắt.
-Hikka..
-…. ~>bị thôi miên rồi kêu gì nữa (_”_)
-Hikka!
-… ~>tên này lì (_”_)
-HIKARU!!!
-H..hả?
-Xin lỗi cậu vì không đến nhà cậu,thật sự là tớ quên chứ không phải tớ cố tình,và…
Không chờ Yabu nói xong,Hikka nhanh như chớp ôm lấy Yabu,cậu cười:
-Không sao,tớ đến nhà cậu là đựơc rồi,nếu thế tớ cũng được diễm phúc nhìn thấy cậu bước từ phòng tắm ra đấy thôi…
Nụ cười ấy rất gian xảo,Yabu không thể nhúc nhích vì Hikka ôm quá chặt, bất chợt Hikka hôn lên môi cậu,một nụ hôn mãnh liệt,nồng cháy nhưng không kém phần mạnh bạo,Yabu ko lường trước đựơc,cậu đang khó thở.Hikka đẩy cậu xúông giường,kẹp chặt hai tay,tiếp tục trao cho Yabu những nụ hôn nồng cháy ấy.Bấy giờ Yabu mới biết là sẽ nguy hiểm đến mức nào khi Hikka không kiềm chế được.
Một cách nhanh chóng,Hikka đã chuyển xuống cổ Yabu,khi Yabu vừa thốt lên hai chữ dừng lại thì Hikka lại hôn lên môi nhằm khoá miệng cậu lại,rồi tiếp tục tấn công từ cổ xuống ngực,bấy giờ Yabu đã muốn khóc, cố đẩy Hikka ra thật mạnh:
-Dừng lại đi!!
Hikka chợt tỉnh,nhìn thấy Yabu khóc một cách sợ hãi,cậu cảm thấy có lỗi khi đã cư xử như một con mãnh thú muốn vồ lấy thịt mà ăn cho đã cơn đói.
-Yabu…
-…*vẫn tiếp tục khóc*
-Xin lỗi mà..
-…*không ngừng khóc* ~>mít ướt >”<
-Lần sau nếu cậu chưa sẵn sàng tớ sẽ không làm vậy đâu…tớ hứa đó..
-Hikka..cậu..cậu đáng sợ quá..
Yabu nói khẽ,nhìn cậu lúc ấy rất ư là đáng yêu,Hikka cười ôm lấy Yabu môt lần nữa,Yabu giật mình, định đẩy nhẹ Hikka ra.
-Không sao, để tớ ôm người tình bé nhỏ của tớ đã nào,cậu có biết là dù cậu khác xưa hay không thì cậu vẫn rất là đáng yêu không!


===================
Ngày 11-2-07

-Hikka ơi!
-Ơi..
-Tối nay cậu rảnh không?
-Rảnh...
-Đi ăn với tớ nhé?
-Ừ…
-Yeah!
-Hả?Cậu bảo gì cơ Inoo?
-Không biết cậu đồng ý rồi,tớ chờ cậu ở dưới cổng công ty nhé!
Nói rồi Inoo bỏ đi,Hikka nhớ là tối nay cậu đã hẹn Yabu đi ăn nhưng bây giờ lại hứa với Inoo.Cậu điện thì Yabu đã khoá máy.

-Hikka bên này nè.-Inoo vẫy vẫy tay gọi Hikka,cậu chạy nhanh dưới trời mưa về phía của Inoo.
Bỗng nhiên Hikka bị trượt chân,Inoo bỏ cây dù chạy lại đỡ,và rồi Hikka đã vô tình tặng cho Inoo một nụ hôn.Từ xa Yabu nhìn thấy,cậu đứng lặng người,không phải vì cậu khoá máy mà vì máy đã hết pin,sợ Hikka không nhớ nên cậu chạy về công ty và một cách rất vô tình cậu đã thấy Inoo và Hikka.Yabu không nói,không gọi,cậu chỉ đi một cách lặng lẽ,trời đang mưa, đường phố mờ mịt,Yabu không có tâm trí để nhìn đèn giao thông,và cậu không thể nghe tiếng còi inh ỏi của chiếc xe hơi đang lao đến,chiếc xe ấy không thắng kịp vì trời mưa đường quá trơn,và tai nạn ấy đã xảy ra.

-Yabu!Tỉnh lại đi!Tỉnh lại đi mà!
-Xin mọi người chờ ở ngoài, để cấp cứu bệnh nhân.
….
-Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?-Hikka và Inoo đã đến,Hikka hỏi Takaki và ra vẻ rất lo lắng.
-Làm sao tớ biết,người lái xe kể là đã thấy Yabu,nhưng không thắng kịp,cho nên…;người ta còn bảo thấy cậu ấy đi rũ rượi không dù dưới trời mưa và từ hướng công ty ra.Và tớ tìm được cậy dù mà Yabu bỏ lại cách cổng công ty 3m.
-Không lẽ…-Hikka đã biết là vì sao,cậu ngồi quỵ xuống,chính cậu đã khếin Yabu ra nông nỗi này,Hikka vò đầu,tức giận,tự trách bản thân mình.
-Hikka à..-Inoo lại đặt tay lên vai Hikka muốn an ủi,nhưng Hikka hất tay Inoo một cách mạnh bạo, ánh mắt đỏ rực lên,Hikka trông còn đáng sợ hơn một con sư tử,cậu không kiên nhẫn được,cứ đứng lên rồi ngồi xúông,song lại nhìn vào phòng cấp cứu,mỗi giây trên kim đồng hồ là từng nhịp mà tim Hikka đập mạnh.
Liêu Yabu có qua khỏi trước ngày 14 này hay không!?....

0 Chikai no sora: