27 thg 2, 2009

[fanfic] Kiseki (chap II)

KISEKI
Chap II

*****************************

Cuộc sống có vô vị quá chăng…
Cuộc sống có đắng cay quá chăng…
Sao tôi phải chịu đựng nhiều điều tôi không hề thích..
Nếu sống để mà đau lòng…
Tôi thà chết….
Nhưng nếu có thể quên đi tất cả..tôi chấp nhận..Hikaru..


-Ở đây ai là người nhà bệnh nhân?
-…Không…không có ai..
Bác sĩ lắc đầu,nói là nếu không phải người nhà không thể thông báo tình hình bệnh nhân,chợt Hikka chen vào và bảo là anh trai của Yabu,bác sĩ nhìn một hồi và bảo:
-Tình hình bệnh nhân hiện giờ rất nghiêm trọng,cậu ấy mất máu nhiều quá,nên tôi muốn làm xét nghiệm để có thể cấp máu cho cậu ấy.
Thế là Hikka cùng bác sĩ đi vào phòng xét nghiệm,những thành viên còn lại ngồi chờ hồi hộp; một lúc sau,cả hai người đi ra..
-Yabu…Yabu chắc chắn sẽ sống..
Mọi ngưởi chỉ nghe lời thì thầm ấy khi Hikka lướt ngang qua,cậu không nói gì với mọi người cho đến khi Hikka được gọi vào phẫu thuật.

-Anh ấy sẽ qua khỏi chứ? – Chii nói với giọng lo lắng,sợ hãi.
Yamada nhìn,song cậu choàng lấy vai Chii:
-Chắc chắn sẽ ổn mà,vì Yabukun đã có Hikka bên cạnh.
Những giờ phút căng thẳng thật sự bắt đầu,bấy giờ không riêng ai,cả 8 thành viên còn lại đều chung một nhịp đập tim,không ai nói lời nào,mọi người đều căng thẳng,ngồi và cầu nguyện,có vài người còn muốn rươm rướm nước mắt,khoé mắt cay cay nhưng nước mắt không thể nào tuôn đựơc.
Họ quá tuyệt vọng,nhưng họ biết mình cần phải hy vọng,hy vọng rằng cuộc sống Yabu có thể trở lại, để họ có thể trò chuyện tâm sự cùng người anh cả tốt bụng ngày nào.Người mang niềm hy vọng nhiều nhất lúc bấy giờ cũng chính là người đang nằm cạnh Yabu,cậu không múôn mất đi người mình yêu thương nhất,Hikka cảm thấy có lỗi với Yabu nhiều lắm rồi.

Kim đồng hồ vẫn tích tắc từng giây…thời gian sao mà lâu thế,lâu hơn cả những buổi tập vũ đạo của mọi người,nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến…
Cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra..các bác sĩ đẩy giường của Yabu và Hikka ra, đưa họ đến phòng dưỡng sức.. Đó là kết quả,một kết quả ai cũng mong muốn,cả hai đã quay trở lại.


================

-Hikka…Hikka…
-…-Hikka cố vươn mình ngồi dậy,nhưng Inoo không cho và ghị cậu lại
-Ya….
-Sao cơ?-Inoo ghé tai vào Hikka,cậu không nghe rõ Hikka nói gì.
-Y…Yabu…Yabu sao rồi…
Đôi mắt Inoo dịu đi, ngay cả khi Hikka tỉnh dậy, điều khiến cậu quan tâm vẫn là Yabu, chính bản thân mình mà cậu không chú ý.
-Yabukun nằm bên giường bên kia kìa,cậu ấy vẫn chưa tỉnh..
Hikka cố gượng dậy, mặc cho Inoo cản, cậu đẩy Inoo ra, đi từng bứơc nặng nề đến bên giường Yabu, ngồi quỵ xuống..
-Tỉnh lại sớm nhé Yabu,tỉnh lại để tớ còn nghe giọng nói của cậu, được nhìn thấy nụ cười của cậu, được nghe cậu hát,…-Hikka nói khẽ vào tai Yabu,cậu mặc cho Yabu có nghe hay không, rồi Hikka ngồi lên ghế,nắm chặt tay Yabu,nhắm mắt lại,cậu muốn truyền thêm sức mạnh và sự may mắn cho Yabu, giờ đây Hikka hy vọng một phép màu,một phép màu để Yabu tỉnh lại và mỉm cười với cậu.

-..ư..-Yabu bắt đầu nhúc nhích tay,Hikka giật mình cầm tay Yabu chặt hơn,cậu chờ Yabu mở mắt
-Yabu..Yabu..cậu thấy sao rồi?
Yabu nhìn Hikka,cậu nhăn mặt và đã thốt lên một câu nói,câu nói khiến ai cũng phải sửng sốt:
-Cậu là ai?

------------------

-Thế này là thế nào đây hả!!??-Hikka tức giận,cậu la lối rồi đập mạnh lên bàn của bác sĩ.- Ông biết Yabu tỉnh lại rồi nói với tôi câu gì không hả? “ ‘Cậu là ai” .. là “Cậu là ai” đó! Tôi cần một lời giải thích cho câu hỏi đấy!
-Cậu bình tĩnh đi,tình hình là đây là việc chúng tôi không thể lường trước được,lúc phẫu thuật chúng tôi không có đụng chạm hay xem xét gì đến não của cậu ấy,nên…
-Các người…các người làm bác sĩ kiểu gì vậy hả!Các người xem thường bệnh nhân đến thế sao!
-Hikka..anh bình tĩnh đi!-Daiki chạy vào giữ chặt Hikka.
Rồi BEST đưa Hikka ra ngoài,nếu để Hikka làm ồn như tếh,sẽ chẳng cách nào giúp được Yabu cả.
-Bác sĩ à..bây giờ..có cách nào hồi phục trí nhớ được không?-Yuto hỏi,lo lắng vô cùng,cậu nhìn bác sĩ, đôi mắt lo sợ…lo sợ sẽ không có câu trả lời.
Bác sĩ ngồi xuống,thở dài,bắt đầu nêu biện pháp để Yabu hồi phục,vì đây chỉ là triệu chứng mất trí nhớ tạm thời do va chạm mạnh, khả năng hồi phục là có thể nhưng điều quan trọng là thời gian.
Chỉ cần đưa Yabu lại những khoảnh khắc trước khi cậu mất trí nhớ, để cho cậu cảm nhận được những sự việc trước kia,và có thể một cách vô tình trí nhớ sẽ quay lại.Nhưng cũng vì thế mà công việc của HSJ bị đình trệ,mọi người sẵn sàng bỏ các liveshow hay SC,tất cả vì Yabu,vì người anh thân yêu của mọi ngừơi.

-Cậu tên gì?
-Yabu Kota.
-Cậu bao nhiêu tuổi
-18.
-Cậu thích món gì?
..
-Này này Takaki,ngưng hỏi nhảm đi,bản thân Yabu thì chính cậu ấy phải nhớ chứ.-Hikka kéo Takaki ra,nhìn Yabu,nhíu mày rồi hỏi:
-Người cậu thích nhất là ai?
-Um…tôi..tôi không biết…
Hikka đứng đơ người,thất vọng vô cùng,lần này thì có lẽ cậu không còn tí hy vọng gì nào,cậu đã tuyệt vọng đủ lắm rồi.Hikka bỏ đi về, không ở lại giúp Yabu cùng mọi người.Chợt Takaki nghĩ ra 1 điều
-Tối hôm trước khi Yabu bị tai nạn..
-Sao?-Mọi người đồng thanh,song im lặng nghe Takaki nói
-Hikka có điện và bảo với tớ là cậu ấy sang nhà Yabu..vì chờ hoài mà không thấy Yabu đến nhà..Thế nếu..tối nay,ta sa91p xếp 1 trong hai người đến nhà nhau,sau đó Hikka cần biết mình sẽ phải làm gì,lập lại kí ức gần đây nhất của cậu ấy.
Mọi người gật đầu, đồng ý và bắt đầu lập kế hoạch,bên BEST có nhiệm vụ là tìm mọi cách dụ Yabu đến nhà Hikka,còn SEVEN thì phải năn nỉ và hợp tác với Hikka để thực hiện kế hoạch trót lọt.

Kế hoạch sẽ đi đến đâu..?Liệu Yabu có phục hồi trí nhớ được không?Phép màu có xảy ra một lần nữa hay không?

0 Chikai no sora: