22 thg 5, 2009

[fanfic] Vì cậu tớ sẽ - HikaBuNoo

Vì cậu tớ sẽ....



Tựa: Vì cậu tớ sẽ (dựa trên một phần fic For you I will của Aoki-chan)
Author: Sakuno
Pairings: YabuHika, YabuNoo
Genre: Tình cảm
Summary: Yabu đã nhận ra tình yêu đích thực của cậu ấy nhưng sẽ ra sao nếu người đó chỉ xem Yabu là anh em

-Nào nào, hai cậu bắt buộc phải chụp như thế đấy!
-Tại sao chứ...? - Yabu nhăn mặt, khó chịu với lời yêu cầu của thợ chụp ảnh, việc đòi hỏi hai người phải chụp cảnh hôn nhau là quá khó khăn, Yabu không đủ can đảm để chụp như vậy, mà hơn hết, người cậu phải chụp chung đó lại là Hikaru.
-Cậu lo lắng à? Ổn chứ? Sao nhìn cậu căng thẳng thế? - Hikaru đưa sát mặt vào mặt Yabu rồi hỏi, khiến Yabu sửng sốt rồi theo quán tính mà lùi xa ra
-Không sao đâu, chỉ cậu làm thế này nè, nghiêng đầu sang đây, tớ nghiêng đầu sang đây thì có thể xem như là đang hôn nhau rồi.
Yabu gật đầu ra vẻ đã hiểu rồi, nhưng mà cậu cảm thấy rất ngại vì cậu chưa hề chụp những cảnh như vậy bao giờ.
-Chuẩn bị nhé...1..2..
Khi cả hai đang nghiêng đầu thì...đã có ai đó đẩy Yabu và cả hai đã thật sự hôn nhau. Khi Yabu quay lại thì cậu ta đã chạy vào toillet.
-"Baka Inoo"


::::::::::::::::::::::
3 tháng sau...

Yabu đang ngồi trong phòng thay đồ và xem lại những tấm hình cũ trong điện thoại...rồi bỗng dưng cậu ngồi bất động...
Đây là...tấm hình ngày hôm ấy...
Nụ hôn đầu tiên của Yabu đã thuộc về Hikaru, một cách vô tình..
Tại sao mình vẫn chưa xóa nó nhỉ...
Có tiếng mở cửa, một người bước vào rồi ôm Yabu:
-Cậu đang xem gì đó?-Inoo cố nhìn vào điện thoại Yabu
-Không có gì, chỉ là những tấm hình cũ thôi.. - Yabu vội vàng đóng nắp điện thoại lại rồi ngoái đầu nhìn Inoo.
Yabu cảm thấy lo lắng, cậu đã quen Inoo 1 tháng rồi, nhưng cậu vẫn chưa thật sự có thể hôn Inoo. Cậu cảm thấy rất khó xử, nhưng cậu luôn cố gắng, cậu nhắm mắt lại rồi từ từ ngước đầu lên. Bất chợt, hình ảnh cậu và Hikaru hôn nhau lại hiện ra trước mắt khiến Yabu rất hoảng và đẩy Inoo.
-Có chuyện gì vậy?
-Không có gì, tớ chỉ nhớ là cần đến cửa hàng mua một vài thứ.
-Eh? Bây giờ sao?-Inoo có hơi thất vọng..


~~~~~~~~~~

Khi Yabu vừa mua đồ xong và bước ra khỏi cửa hàng thì trời bắt đầu mưa. Cậu thở dài và đứng chờ mưa tạnh...
-Mưa rồi...
-không sao đâu..-Một giọng nói quen thuộc vang lên và đó là Hikaru đang cầm dù che cho cậu, nhưng vì mưa đã lớn nên dù có dù cả hai vẫn sẽ ướt, Yabu và Hikaru đứng cạnh nhau im lặng hồi lâu, Hikaru chợt cởi áo khoác mình ra choàng cho Yabu.
-Cậu sẽ lạnh đó...-Yabu nhìn Hikaru và nhận được một nụ cười ấm áp từ cậu ấy.
-Chỉ cần cậu không lạnh là được rồi...


~~~~~~~~~~~

Một lần nữa...Yabu lại nằm trên giường và xem lại tấm hình ấy..Mắt cậu đỏ và mặt cậu trông rất buồn..có lẽ Yabu đã suy nghĩ rất nhiều, cậu nhớ đến Hikaru..Hikaru luôn là người biết cách làm cho mình cười...có một tấm hình kỉ niệm cho ngày hôm ấy..
Yabu đã gặp một chuyện không may mà cứ khóc suốt..nhìn thấy Hikaru, cậu khóc lớn hơn..
-Cậu đang khóc kìa..cứ như con nít nhõng nhẽo ấy...-Hikaru cười rồi cầm điện thoại chụp lại tấm hình
-Baka!-Yabu đẩy Hikaru
-Ahahaha...cậu bị bỏ rơi sao..
-Cậu thì biết cái gì.
-Đừng có khóc nữa! Cậu ồn ào quá! - Hikaru cầm một cái gối ném vào mặt Yabu và không ngần ngại Yabu đã ném lại, rồi trận chiến gối diễn ra suốt ngày hôm ấy..


+++++++++++++

Yabu đã quyết đình bày tỏ tình cảm của mình. Cậu cứ lăn tới lăn lui trên giường. Cậu thắc mắc liệu đây có phải là lúc thích hợp. Cậu sẽ phải làm sao với Inoo. Cậu suy nghĩ đến khi cậu thiếp đi....


~~~~~~~~~~~~

13-02
-Điều gì khiến cậu tối nay muốn ngủ ở đây? - Hikaru nhìn Yabu cười
-Tớ muốn cho cậu xem cái này...-Yabu cảm thấy hơi lo lắng, nhưng cậu cười với Hikaru và kéo cửa sổ lên, và đẩy Hikaru lại gần.
-..Cùng ngắm sao nào!
Cả hai cùng nhìn ra bầu trời đêm đầy sao thật tuyệt, dường như hôm nay có sự khác biệt với bầu trời đêm của những ngày trước nhỉ, những vì sao lấp lánh quây quần chơi đùa bên trăng, cảm nhận hơi sáng ấm áp từ trăng...
-Ngày xưa..tụi mình thường hay ngắm sao thế này nhỉ..-Lần đầu tiên cậu rất sợ ha, ngồi trên nóc nhà thế này, mẹ cậu cứ la tụi mình hoài mà mình vẫn lì- Hikaru cười lớn một cách sảng khoái
Tay Yabu đang ướt mèm vì mồ hôi, cậu muốn đưa m6ọt chiếc hộp cho Hikaru
-Cậu biết không Hika..Tớ luôn nhìn vào ngôi sao ấy.Nó không bao giờ biến mất và luôn xuất hiện vào mỗi đêm trong đời tớ..Tối hôm nay tớ muốn gửi cho cậu..Cậu luôn là người bên cạnh mỗi lúc mà tớ cần nhất..Cậu là người quan trọng nhất đối với tớ...Chúng ta có sự kết nối thân thiết..Gíông như chúng ta là...- Yabu đã ngập ngừng đưa chiếc hộp nhưng chỉ sau khi....
-Anh em ne~






Hikaru nhìn và cười vô tư, cậu không biết rằng câu nói ấy đã đâm thẳng vào tim Yabu...rất đau...nó thắt chặt như muốn bóp nát tim cậu...cảm giác nhức nhói vô cùng...Yabu gắng gượng những giọt nước mắt lại...
-Ừ..anh em....-cậu dường như đã nói ra câu nói khiến cậu tan nát hơn bao giờ hết...
-thôi, đi ngủ nào- Hikaru ôm Yabu, nhưng với tình cảm anh em...không gì hơn
Yabu để chiếc hộp lên bàn, rồi cậu nằm và khóc, đến khi cậu dần dần thiếp đi...

Hikaru nhìn Yabu ngủ, cậu không thể ngủ được và muốn biết trong chiếc hộp đó có cái gì. Và đó là socola mà Yabu đã tự tay làm để tặng Hikaru,trong đó còn có một lá thư, Hikaru lấy ra và đọc...

"Gửi Hika,
Tớ không biết cảm giác này đến khi nào, nhưng mà ngày quay ngày tớ nhận ra tớ rất thích cậu, cậu vô cùng quan trọng đối với tớ. Tớ luôn lo sợ khi đứng trước đám đông và cậu đã giúp tớ có thêm dũng khí. Tớ không biết cảm giác cậu như thế nào, nhưng tớ thật sự rất thích cậu."


Xin lỗi Kochan, tớ không thể chấp nhận sự thật...Nếu một ngày nào đó ta chia tay...tớ sẽ mất cậu ...và đó là điều mà tớ lo sợ nhất...Dù cho nó có đau đớn..chỉ cần mỗi lần cậu cười , tớ đã cảm thấy rất vui rồi...Tớ chỉ muốn bảo vệ cậu..và tớ sẽ...


---------------------

14-02
Yabu đang ăn bento một mình ở bếp của văn phòng, bỗng nhiên Inoo vào và tặng cậu 1 hộp socola.
-Cám ơn..-Yabu cười
-Tớ biết cậu muốn nhận socola từ Hikaru nhất đúng không? Nhưng cũng chẳng có nghĩ gì...dù cho tụi mình đã chia tay rồi nhưng tớ tặng socola cho tất cả mọi người..không sao-Inoo cười và cậu biết đó là nụ cười giả tạo, cậu đã rất buồn...
-Vậy đêm qua thế nào rồi?- Inoo lấy ghế mà ngồi cạnh Yabu.
-Cậu ấy chỉ nghĩ tớ và cậu ấy là anh em thôi...
-Cái gì!? Đó là lời nói dối! Tớ biết Hikaru thật sự thích cậu mà! Thật đó!...-Inoo vội vàng chạy đi tìm Hikaru..

-HIKARU!
-Eh?
-Tại sao cậu lại làm thế với Yabu hả?-Inoo đẩy Hikaru vào tường.
-Cái gì chứ?-Hikaru bắt đầu giận dữ và đánh Inoo đến khi cậu ấy ngã xuống sàn.
-Tại sao cậu không chấp nhận? Cậu thích Yabu mà!?
-Cậu nghĩ chuyện đó dễ dàng vậy sao..!? Lừa dối cậu ấy mỗi ngày...Nhưng tớ muốn bảo vệ cậu ấy..tớ không muốn mất Yabu...
-Cậu nghĩ rằng nếu cậu chia tay, tình bạn lâu năm của 2 người sẽ tan biến ư, không thể nào - Cả hai bình tĩnh hơn..
-Thôi nào Hikaru, cậu không thể che giấu cảm xúc mình mãi được, mạnh mẽ lên đi, cậu nghĩ Yabu sẽ hạnh phúc và vui vẻ khi cậu không chấp nhận cậu ấy sao?Cả hai đều có ý nghĩa với nhau mà..
-Nhưng nếu...
-Cậu đừng suy nghĩ gì hết, làm sao cậu biết được nếu cậu không thử cho nó một cơ hội? - Nói rồi Inoo bỏ đi...Để quên được Yabu..điều đó đã rất khó khăn với Inoo rồi...


''''''''''''''''''''''''''''''''

Yabu về nhà, trên tay cầm hộp socola của Inoo, cậu vẫn cảm thấy buồn.
-Kota..Hikaru đưa cho em cái này-Chị gái Yabu đưa cho cậu một cái hộp lớn, trong đó...
Kochan...tớ thích cậu..
Rồi một tờ giấy khác..
Kochan, đừng lo lắng, cậu đã có tớ rồi, tớ luôn thích cậu
Và tờ giấy to nhất nói rằng..
Đây là những lá thư mà tớ viết đã từ rất lâu, tớ luôn muốn gửi nó cho cậu, có lần cậu tìm được nó nhưng lại nghĩ là tớ muốn gửi nó cho ai khác..
Tớ đã đọc thư của cậu tối hôm qua và ăn socola cậu làm, cậu có biết là...nó kinh khủng lắm không? Cậu nên cố gắng nhiều hơn. Gặp tớ lúc 4h chiều tại công viên bảo tàng, tớ sẽ chờ đến nửa đêm, chờ đến khi nào cậu đến,hoặc tớ sẽ nghỉ việc. Tớ không muốn cậu mất tập trung vào công việc vì tớ...


Yabu chạy nhanh ra khỏi nhà, dù mẹ cậu la nhưng cậu vẫn làm lơ và chạy đi, bây giờ đã là 12h30 tối rồi, cậu ấy sẽ nghĩ là mình ghét cậu ấy... cậu vẫn loanh quanh tìm kiếm, bảo tàng cũng đã đóng cửa rồi...
"Hikaru!"
Kết thúc rồi..Yabu quỵ xuống và khóc.
-Kochan..cậu lại khóc nữa.. cậu vẫn như đứa trẻ mít ướt..
Yabu nhận ra giọng nói ấy, cậu đứng dậy và chạy lại rồi ôm chặt Hikaru.Hikaru luôn nói như thế mỗi khi Yabu khóc.
-Đừng có ồn ào nữa...-Hikaru cười
-Tớ không quan tâm..tớ chỉ muốn cậu ở bên tớ..Hãy bên cạnh tớ...hứa nhé?Dù cho chúng ta chia tay..vẫn hãy ở bên cạnh tớ nhé...?
Hikaru nhẹ nhàng ôm Yabu:
-Chắc chắn rồi...mãi mãi là như vậy...vì cậu tớ sẽ mà...

END.

0 Chikai no sora: